Tiêu dùng

Cuộc sống khó khăn vì cố làm đất chờ giá lên.

Sau đây là chia sẻ của chị Kim Dung, 36 tuổi, hiện đang sinh sống tại Quận 8, Tp.HCM:

Năm 2010, được sự hỗ trợ của gia đình, vợ chồng tôi mua một mảnh đất có diện tích hơn 100m2. . Đường xe chạy gần khu Lò Gốm, quận 8 có giá 1,4 tỷ đô la Mỹ. Trên đó có một căn nhà cấp 4, diện tích khoảng 60m2, còn lại là sân vườn.

Để sở hữu căn nhà này, chúng tôi phải xoay xở rất nhiều tiền nên chúng tôi mua nhà và chỉ sửa lại bằng cách ở. . Khi đó, hai vợ chồng tiết kiệm được hơn 300 triệu tệ, bố mẹ chồng cho 400 triệu, bố mẹ vợ cho 300 triệu, chúng tôi phải vay người quen 400 triệu.

Chi phí sửa chữa của chúng tôi khoảng 50 triệu, bao gồm thay trần xốp, sơn lại tường, thay cửa đi và cửa sổ trong nhà. Mục đích chính là làm cho ngôi nhà trông giống như một ngôi nhà mới. Tuy nhiên, căn nhà này xây ít nên chỉ mưa đầu mùa là tường bị thấm nước, mốc đen trở lại y như hồi chưa sơn sửa. Chỉ 4-5 triệu / tháng, lương của chồng khoảng 8-10 triệu. Hàng tháng chúng tôi phải trích 5-7 triệu tệ chuyển vào tài khoản tiết kiệm ngân hàng, để cuối năm có 80 triệu tệ trả dần. Một gia đình bốn người, một cặp vợ chồng và hai đứa trẻ chi tiêu khoảng 8 triệu đô la Mỹ cho cả tháng. Đến cuối năm nay lương tháng 13 của chồng, tôi được thưởng Tết khoảng 20 triệu. Với số tiền này, hai vợ chồng có thể cân đo đong đếm trả nợ, về quê Đồng Nai, ăn Tết ở thị trấn.

Cuộc sống còn vất vả đè nặng lên vai anh khiến em rất mệt mỏi, giờ phải dùng đến thuốc tâm lý. Nhà tuy nhỏ nhưng không thể ngờ việc nhà nhiều đến vậy. Có ngày tôi phải quét sân ít nhất hai lần vì lá dưới bóng cây rụng nhiều. Thông thường, sau giờ làm việc, tôi về nhà vào khoảng 6 giờ chiều, sau đó nấu rất nhiều bữa, ăn, rửa bát, dọn phòng. Khoảng 10 giờ tối tôi mới hoàn thành hết việc nhà, đó là lúc người ta đã kiệt sức, tôi chỉ muốn đi ngủ và quần áo của tôi đã được phơi vào buổi sáng. Chồng tôi lo chơi với các con, đến khi con lớn hơn một chút thì vào lớp 1 tiểu học, anh dạy các con học. Cuộc sống đều đặn, thật tẻ nhạt. Chúng tôi hầu như không đi chơi vì không có tiền và thời gian. Những lúc rảnh rỗi, tôi chỉ muốn ngủ.

Không đi chơi, tôi cũng ngại mời bạn bè hoặc đồng nghiệp đến nhà vì tôi mặc cảm về chỗ ở của mình. Có tiếng đất, nhưng nơi ở của chúng ta chật hẹp. Mỗi khi đến nhà mọi người, nhìn ngôi nhà khang trang sạch sẽ, tôi trầm trồ thán phục. Trong nhà, dù sạch sẽ, ngăn nắp hàng ngày nhưng tôi vẫn không cảm thấy sạch sẽ, vì gần vườn, lá cây luôn rụng xuống và thỉnh thoảng muỗi, gián, cóc vào nhà. Vợ chồng tôi không có nhiều thời gian nên ít khi chăm sóc vườn tược.

– Tôi nghĩ đây là chất thải trong sân, và tôi cũng dọn dẹp lá cây và diệt côn trùng. Vợ chồng tôi bàn chuyện bán đất để kiếm tiền duy trì cuộc sống và xây lại nhà. Tuy nhiên, chồng tôi ở xa: chúng tôi có hai con trai và chúng tôi dành đất để chia sau này. Suy nghĩ xong, vợ chồng cố giữ mảnh đất để sau này bán.

Trong năm năm qua, tôi vẫn tiếp tục dọn dẹp như một cái máy, và tôi không có thời gian để về làng. Kính thưa. Cơ sở cử tôi đi học, đôi khi tôi phải năn nỉ vì lo rằng tôi sẽ không thể tham gia học và thi trượt. Nhiều khi tôi phải về nhà làm việc, không làm được nên đành bỏ vị trí chuyên viên vào phòng. Công việc không thăng tiến, lúc nào cũng cần tiền, lại làm nhiều việc nhà nên nhiều khi không giữ được bình tĩnh, chuyện sinh con đẻ cái, cãi vã với chồng. Chồng hơn mình, vợ suốt ngày đòi tiền, hay bị ràng buộc, nhiều khi bực bội. Đồng thời, môi trường sống bị hạn chế khiến chúng ta cảm thấy khó chịu.

Giữa năm 2015, chồng tôi bắt đầu xem xét lại không gian sống sau cuộc gặp gỡ với người bạn thời đại học (hiện là kiến ​​trúc sư). . Ngoài ra, vì cả hai con chúng tôi đều đang học tiểu học nên chúng tôi muốn cho các con ở phòng riêng thay vì ở chung với bố mẹ. Việc cải tạo ngôi nhà sắp xảy ra.

Sợ nợ nần chồng chất, chúng tôi quyết định chia đôi mảnh đất và bán 48m2 với giá 750 triệu USD. Số tiền đủ cho phép chúng tôi xây lại ngôi nhà thành một, hai tầng và mua thiết bị mới. Tôi giảm bớt việc dọn dẹp vườn hàng ngày. Khi cả hai đứa trẻ đều hào hứng với việc nhà đẹp, việc nhà tốt hơn nên rất có ý thức nội trợ. Chúng không những không làm loạn khiến mẹ phải dọn nhà như trước mà còn bắt tay vào làm việc nhà cùng mẹ.

Ngôi nhà lớn hơn, nhưng tôi đang nghỉ ngơi vào ban đêm.Ồ, tôi càng bắt đầu làm những công việc lặt vặt ở nhà, công việc chính của tôi là lướt mạng, và tôi tăng thêm 1-2 triệu mỗi tháng để cải thiện khẩu phần ăn của gia đình. Từ khi ở trong nhà sạch sẽ, vợ chồng tôi không còn cãi vã nữa. Gia đình bắt đầu cười. Có khi giữ đất, vợ chồng đồn có khi bán được hơn 800 triệu. Tuy nhiên, tôi không tiếc mà chỉ tiếc với kế hoạch chia lô bán đất trước đó của chúng tôi nên mấy năm gần đây chúng tôi không phải ở.

Kim Dung

Gửi và chia sẻ thông tin theo yêu cầu về kinh nghiệm mua nhà và quản lý tài chính của bạn

Leave a Comment

Your email address will not be published.

You may also like